Cuộc sống bớt bận rộn của phụ nữ hiện đại
Tôi đã rèn luyện bản thân để bớt bận rộn hơn - và nó đã cải thiện đáng kể cuộc sống của tôi
Tôi là một robot, được lập trình để thực hiện danh sách việc cần làm của tôi. Vào ban ngày, tôi đi làm, viết báo cáo và tìm khách hàng . Đến 4:30 chiều, tôi chuẩn bị họp cuối ngày và đi về nhà chuẩn bị bữa tối, giúp con cái làm bài tập về nhà, dọn dẹp, làm các công việc không tên mà phụ nữ phải làm và không còn thói quen thư giãn buổi tối. Tôi loay hoay với những hoạt động này - thường bỏ lỡ những khoảnh khắc của niềm vui trong cuộc sống hàng ngày - cho đến khi tôi bị thiếu ngủ hàng đêm, sau đó rơi vào những giấc ngủ chập chờn miên man trên chiếc ghế dài. Và Tôi khởi động lại vào buổi sáng và làm lại tất cả các công việc lặp đi lặp lại.
Tôi nghiện sự bận rộn. Tôi cảm thấy xấu hổ khi nói điều đó, phần lớn là vì tôi may mắn có một cuộc sống và một sự nghiệp tuyệt vời, và công bằng mà nói, những cuộc đấu tranh trong sự nghiệp, những đòi hỏi trong cuộc sống là tất cả những gì tôi làm (đặc biệt là về việc có con làm tôi bận rộn hơn ; Tôi biết điều đó nhưng vẫn chấp nhận).
Tôi đã tạo ra mớ hỗn độn này - một cuộc sống với tốc độ chóng mặt từ lúc tôi thức dậy cho đến khi cuối ngày tôi đi ngủ. Nhưng, gần đây tôi đã chìm xuống vực thẳm, cảm giác như thể tôi đang trải qua những chuyển động của cuộc đời mình hơn là thực sự sống nó (giống như là tồn tại chứ không phải sống cho cuộc sống)
Tôi không phải là người duy nhất cảm thấy choáng ngợp - có lẽ bạn cũng vậy
Tôi không nghĩ rằng tôi cô đơn trong cảm giác bận rộn, tôi cũng không nghĩ những cảm xúc này đặc biệt mới đối với người trưởng thành đi làm bình thường. Tôi có thể ở một mình và tiếp tục cuốc sống theo cách tồn tại, nhưng có nhiều chỉ số cho thấy chúng ta đang cảm thấy quá tải, quá sức, quá tải và quá tải hơn bao giờ hết.
Là một người phụ nữ và là người kinh doanh, tôi đã làm việc với nhiều người đang cố gắng tạo ra những thay đổi đáng kể - từ cải thiện cuộc sống kinh tế, hôn nhân đến vượt qua nỗi lo lắng hay trầm cảm. Ý tưởng những thay đổi này bắt đầu bằng việc thừa nhận rằng có một vấn đề là sự thật chúng ta đang rất bận rộn. Trách nhiệm cá nhân là phương tiện để thay đổi hành vi.
Tôi không nghĩ rằng tôi bận rộn hơn bất cứ ai khác. Chồng và bạn bè của tôi cũng bận rộn như tôi. Tôi nghĩ rằng sự khác biệt là tôi đã nhận ra sự bận rộn của mình và bắt đầu ghét nó. Tôi đã cảm thấy ngột ngạt trong cuộc sống của mình. Tôi hỏi chồng tôi nếu tôi có thể nghỉ hưu và lấy lại thời gian trong ngày. (anh ấy nói không.) Sau đó, tôi bắt đầu tự hỏi về sự đối lập của sự bận rộn . Tôi cần một phong trào sống chậm trong cuộc sống hàng ngày của tôi.
Tôi nhận ra sự bận rộn đã nuốt chửng giá trị của tôi
Tôi đã dành hẳn một ngày để đọc sách, hỏi bạn bè và lên mạng tìm hiểu về suy nghĩ của mình, liệu tôi có vấn đề gì về sức khỏe tâm thần.
Và bạn biết không, tôi tìm ra cái này “Nguyên lý trung tâm của ACT là nỗi đau cảm xúc được thúc đẩy phần lớn bằng cách tham gia quá nhiều vào những trải nghiệm và suy nghĩ khó khăn (nghĩa là vượt qua mọi thứ trong tâm trí chúng ta, bị mắc kẹt trong trải nghiệm của chúng ta và không thể tạo ra bất kỳ tâm lý, khoảng cách giữa bạn và sự khủng khiếp của sự vật). Do đó, khi chúng ta bị mắc kẹt hoặc đau đớn về cảm xúc, chúng ta trải qua mỗi ngày theo cách bị ngắt kết nối với các giá trị cốt lõi của chúng ta - những nguyên tắc thiết yếu, lý tưởng nhất, hướng dẫn cuộc sống của chúng ta. Trong ACT, sống giá trị làm trung tâm là tối quan trọng, và một phần quan trọng trong việc điều trị là để giúp mọi người tự tách biệt với suy nghĩ tiêu cực, làm đau đớn tinh thần trong đầu họ”
Đây là quá khủng khiếp. Tôi cảm thấy thật khủng khiếp. Để có được thành công và tiêu chí hoàn hảo của mình mà tôi đã đánh mất một cuộc đời có ý nghĩa.
Khi tôi tìm hiểu thêm về ACT và bắt đầu kết hợp các phương pháp của nó vào thực hành để thay đổi tâm lý của mình, một điều quan trọng đã làm tôi hiểu ra: Sự bận rộn đã nuốt chửng giá trị của tôi. Tôi đã làm việc, nuôi dạy con cái, yêu thương, gửi email và tập thể dục một cách vô tâm (phải nói là vô thức), chỉ làm và làm. Sự bận rộn không phải là một nguyên tắc chỉ đạo trong cuộc sống của tôi. Tuy nhiên, tôi đã để quán tính thực hiện tận gốc mà không nhận ra điều gì đang xảy ra với mình. Để có được nhiều hơn từ cuộc sống - ý nghĩa hơn, tôi cần bắt đầu làm ít hơn và có ý thức hơn về lựa chọn của mình.
Làm thế nào tôi bắt đầu đòi lại cuộc sống của tôi từ sự bận rộn
Tôi bắt đầu với một giá trị đơn giản: ở bên ngoài. Tôi là một người tập thể dục thường xuyên (hay tập trong phòng gym), nhưng tôi đã mất liên lạc với sự việc ở bên ngoài và mọi người ở bên ngoài. Tôi bắt đầu đi bộ nhiều hơn, thế thôi. Đó không phải là một thay đổi khó khăn để thực hiện - Tôi chỉ cần đỗ xe xa hơn thang máy một chút trong hầm gửi xe, từ công việc trong văn phòng tôi không nhờ mọi người lấy hộ đồ vật nữa mà tôi sẽ tự đứng dậy đi lấy, và đi lang thang trên hành lang thêm một chút, hoặc tôi đi thêm trong bữa trưa. Sẽ không quá lời khi nói rằng thêm 40 phút mỗi ngày đi bộ chỉ hai hoặc ba lần một tuần đã thay đổi tôi một cách sâu sắc. Đi bộ cung cấp thời gian để suy nghĩ, được tiếp thêm năng lượng từ thiên nhiên và cảm thấy bớt điên cuồng hơn. Khá đáng kinh ngạc, tôi ít hơn một người máy và nhiều hơn một con người.
Tiếp theo, tôi tập trung vào việc định giá sự nhàn rỗi. Tôi không có nghĩa là một con lười, chỉ là tôi sẽ thấy giá trị của việc làm càng ít càng tốt trong thời gian dài. Rõ ràng cuộc sống của bạn không thể ngớ ngẩn, tầm thường hoặc vô nghĩa nếu bạn quá bận rộn, tôi đặt thời gian thức dậy trước sáu giờ trong ngày.
Tôi không thể nói nếu sự bận rộn của tôi là một hàng rào chống lại một loại trống rỗng hiện sinh nào đó, nhưng tất cả những việc làm chắc chắn khiến tôi cảm thấy trống rỗng. Trong lúc nhàn rỗi đêm qua, tôi đã mất một thời gian dài để chọc cô con gái 4 tuổi của mình, giả vờ sợ bé và nằm ngửa với bé trong tư thế máy bay, trong khi bé hoàn thiện một động tác mà bé gọi là con chim bay, chơi với con trẻ đôi khi gặp khó khăn do mình luôn áp đặt suy nghĩ của mình vào con nhưng trẻ con luôn suy nghĩ đơn giản và bay bổng hơn người lớn rất nhiều. Đó là nửa giờ tốt nhất trong năm của tôi cho đến nay. Hơn thế nữa, tôi đã thấy rằng tôi càng làm việc ít thì cuối cùng công việc của tôi càng tốt, từ khả năng dự đoán công việc và khách hàng đến năng lượng sáng tạo cần thiết cho việc tư vấn in logo cho khách.
Là một phần trong nỗ lực của tôi để tạo ra thời gian và không gian để làm ít hơn, tôi cũng đã tắt Facebook. Tuy nhiên, trong thời gian này, tôi nhận ra rằng tôi cũng đang thoát khỏi một lỗ đen chú ý, một lỗ có lực hấp dẫn đáng kinh ngạc. Tôi sẽ không bao giờ cố tình đứng giữa một căn phòng ồn ào với mọi người la hét vì sự chú ý của tôi, nhưng đây là phép ẩn dụ tốt nhất tôi có thể nghĩ ra để mô tả tâm trí của tôi trên Facebook (một công cụ để sống ảo và khoe khoang). Tôi yếu đuối và không thể chống lại lực hấp dẫn của nó, nhưng tôi cũng bắt đầu thấy nó là chất gây cho tôi bận rộn thêm. Khi tôi vượt qua lực hấp dẫn của nó và để nó đi, tôi đã lấy lại được nhiều khoảnh khắc trong ngày.
Tôi cũng đã cố gắng để cười nhiều hơn. Sự nghiêm túc được đánh giá cao trong cuộc sống và công việc, nhưng đôi khi không nghiêm túc lại là chất xúc tác khiến cuộc sống của bạn vui vẻ và tràn ngập tiếng cười. Và tôi cảm thấy khỏe mạnh hơn và thậm chí là trẻ con khi tôi không nghiêm túc với bản thân mình, và khi tôi đang cố gắng làm cho người khác cười.
Cuối cùng, các mối quan hệ của tôi. Trong những ngày bận rộn, tôi khó chịu công việc tiếp quá nhiều khách, quá nhiều công việc và ai đó trêu tôi và tôi sẽ cáu nhặng lên. Bây giờ, tôi sẽ đánh giá cao những người ghé qua để nói xin chào và nói đùa với tôi. Cánh cửa phòng làm việc của tôi mở hơn một chút, có thể nói như vậy. Tôi cũng đang tập trung nói chuyện và kết nối với vài người bạn của tôi, tới nơi tụ tập cùng nhau uống bia và nói về cuộc sống, chia sẻ kinh nghiệm, vui đùa. Đôi khi tôi quá bận rộn và bỏ lỡ những cuộc tụ tập. Tình bạn là phải duy trì, giống như thực phẩm, nó thực sự quan trọng. Công việc nhà cũng góp vào sự bận rộn đó, tôi đã tìm hiểu các ứng dụng tiện ích cho cuộc sống như đặt thực phẩm uy tín, tôi đã đầu tư những sản phẩm giúp tôi được thoải mái hơn và nó giúp tôi hoàn thành công việc nhà như máy rửa bát, máy hút bụi tự động, máy giặt sấy… để tôi có thời gian dành cho chính mình, chăm sóc chính bản thân mình
Thỉnh thoảng tôi nhìn vào lịch trình của mình hét lên với chính mình, quá nhiều, quá nhiều công việc! Khi tôi gặp trường hợp này, tôi chỉ đi dạo. Hoặc tôi ngồi trên sàn nhà và gây rối, trêu đùa với những đứa con của tôi.
Nhìn chung, tôi cảm thấy tốt hơn những gì tôi có trong một thời gian dài - cân nhắc nhiều hơn trong những lựa chọn tôi đưa ra, kết nối nhiều hơn với mọi người xung quanh và tiếp thêm năng lượng cho những yêu cầu công việc trong ngày. Điều đáng ngạc nhiên ở đây, đối với tôi, ít nhất là bằng cách làm ít hơn, tôi đang có được cuộc sống nhiều hơn. Tôi đã trục xuất robot bên trong của tôi. Tôi có thời gian cho con gái, có thời gian cho chính mình và mọi người xung quanh
-Sưu tầm-